LƯU KIM ĐÍNH
Tác giả: Bạch Mai
Đạo diễn Phượng Hoàng
Diễn viên: Vũ Linh, Phượng Mai, Thành Tòng, Thanh Thanh Tâm, Đức Lợi, Vân Hà, Hữu Huệ, Minh Long, Bảo Ngọc, Hồng Lan, Ngọc Lan Hương, Bình Tinh, Thanh Thảo, Đức Tuấn, Hiếu Cảnh, Thái Sơn, Bạch Lợi
Cao Quân Bảo:
Đã 3 ngày thoát khỏi thành môn
Hơn dặm ngàn đạp tuyết nằm sương
Lòng chí quyết thọ châu thành giải giá
Cứu gia gia nào há sờn gan
Sông Tả san non ngàn chia 3 nẻo
Dặm đường xa tìm đến cứu quyên á a đường
ủa lạ này
bia chi nho nhỏ
dựng ở dọc đường
có viết chữ mấy hàng
ta hãy dừng lại xem qua cho biết
ah, thì ra nơi đây có ghi mấy bài tứ tuyệt
bài thứ nhất:
Sông Tả san có một Phụng Hoàng
Trong tay hay giỡn cặp đao thương
Có tài ai muốn ra kình thử
Thắng được thưởng tiền lại kính nhường
Bài thứ hai là :
Đủ tài mới dám địch cùng ta
Yếu đuối xin đừng ráng sức đa
Rủi có phạm nhầm e bỏ mạng
ở đây không thuốc rịch và thoa
hứ!
còn bài chót là:
văn sĩ đái võ đao
nhơn Vương gia nhị điểm
định thượng hữu quỳnh Kim
Sông Tả San tài nữ
cha chả!
như vầy thì phách lối quá đi thôi
ngụ ý hai bào thơ ngạo đó
nó dám khinh khi không có anh hùng
con gái gì mà phận liễu bồ không vẹn chữ tùng
dám đem son phấn ra lập chiêu phu bài ghẹo khách
tán dạn không hổ nhà thanh bạch
khoe tài sao khỏi tiếng thị phi
làm như vầy ta phá cho rồi chứ để mà chi
được như thế
ta mới cứu dòng họ nó khỏi bị thị phi dưới thế
..............
hầu nữ:
Anh kia sao vô lễ
Dám phá vỡ chiêu phu
Hầu nữ :
Gã nghênh ngang giỡ thói dại ngu
Ta mau đánh bắt mang về hiến nạp
Cao Quân Bảo:
Khoan đã
Trong hai đứa đứa nào là Lưu Kim Đính?
Hầu nữ :
Mới thấy đây được chín
Thì đừng mong rõ mặt đủ mười là cô ta
Hầu nữ :
Đã nghe danh độc phụng tiếng gần xa
Sao không quỳ chịu tội mà còn đứng đó?
Cao Quân Bảo:
Quả là phường thị tất dám khua môi múa mỏ
Ta sẽ cho ngươi rõ tài diệu võ dương oai
Đánh…………
------
Cao Quân Bảo:
Hai con tì nữ tuy là yếu sức
Cặp song đao tập cũng rành nghề
Hèn chi bọn võ phu phải phục phải ghê
Phường cướp đãng cũng kiên cũng sợ
Đối thủ với hai đứa tớ
Chi cho khỏi gặp người cô
Buông cương dung rủi lộ đồ
Dằn giận tầm binh cứu viện
--------
Lưu Kim Đính:
tài lừng vang danh có thua chi võ công
là dòng trâm anh nhưng chán chê thân mỏng manh
xưa nay quen nhuần theo đường thương pháp
từng hiên ngang không kiên nễ ai
hồng nhan nhưng so hơn chí trai
lập chiêu phu bài chọn khách hùng xứng tình phỉ nguyền tơ tóc
lời thiên cơ sư nương phán ra
chờ nơi đây giao duyên đuốc hoa……
hầu nữ:
cô ơi, cô ơi
hai đứa em bại trận
cô mau khá tiếp chinh
hầu nữ:
thấy chàng nhỏ nhích chúng em khinh
thiếu chút nữa hắn đâm luôn hai mạng
Lưu Kim Đính:
Tại sao chàng không truy bắt?
Hầu nữ:
May mà hắn chịu nhơn tình
Mà mũi giáo của chàng chậm lẹ thất kinh
Cô có theo thì ráng coi chừng
Nếu sơ hở là cam đành nguy khổ à cô
Lưu Kim Đính:
Được rồi
Hai em hãy đón nơi bán lộ
Ta sẽ cho chàng hiểu rõ tài ba
……….
Lưu Kim Đính:
Khoan
(Khóc Hoàng Thiên)
Bớ ông kia đi đâu đó
Hãy khoan đi đã
Vậy chớ danh hiệu là chi
mà dám cả gan thế này
Nè chiêu phu bài hãy ráp lại y nguyên
Rồi mới được đi biết chưa
Mấy câu thơ của ra viết như vậy
nào có phải trù rủa chi mi
mà mi phá đi tan tành
lại còn hành hung
đánh hai còn nữ tì
thật là mi cả gan
Cao Quân Bảo:
bớ bớ con Lưu Kim Đính
ta bảo ngươi hãy nín
mà nghe Quân Bảo này phân
mi vốn là con quan quyền
thiếu chi chốn định lương duyên
sao mi muốn chồng rồi tự chuyên
viết thơ để nơi bán lộ
đề bảng chiêu phu
mi sỉ tu mi anh hùng
trái đời lắm thay
vậy ta để chi cái bia này
ta phá cho rồi hay hơn
Lưu Kim Đính:
ông nói ông là Cao Quân Bảo
có phải con của Cao hiền hầu đại Tống đó không?
Cao Quân Bảo:
Phải
Lưu Kim Đính:
ông có biết ông làm như vậy là ông ỷ thị không?
Cao Quân Bảo:
Cái gì? ỷ thị àh
Dầu cho ngang tàng hay ỷ thị
Rồi ngươi có dám làm gì được ta hông? Hả
Lưu Kim Đính:
Àh
Nghe tiếng nói trêu gan
Đánh cho chàng biết mặt
Cao Quân Bảo:
Đánh
Lưu Kim Đính:
Đánh
(Đánh ………..)
Toàn thân chưa đẫm ướt
Mà công tử tống trào đã tạ địa rơi thương
Nè!... đừng vội khinh lờn khách má hường
Tài nhi nữ cũng ngang hàng trang nam tử
Cao Quân Bảo:
Lưu Kim Đính
Ta vô ý đã bị nàng bắt giữ
Đấng anh hùng vạn tử hà từ
Chết vinh hơn sống chi hổ ngươi
Nếu để ta còn sống hả
Thì mi dỡ cười dỡ khóc àh
Lưu Kim Đính:
Này cao công tử
Nghe thiếp phân bao lời chân tình
do thầy ban sai
Đây cùng ai nên câu trúc mai
duyên trời sắp sẵn tương lai
anh bằng lòng thuận ưng
thì em xin thả ra
đem tài ba lo cho tống gia san hà
thoát cảnh suy vong
Cao Quân Bảo:
thoáng nghe
tâm tình Lưu Nương
đây cảm thông bằng lòng
hòa tình tơ kết giao trọn đời
Lưu Kim Đính:
thì thề đi có cao xanh soi giùm
một lòng tròn duyên chẳng phai tâm đồng
Cao Quân Bảo:
coi kìa
ta đã hứa chắc một lời như thiết thạch
sao nàng còn bảo ta phải vạch đất chỉ trời
Lưu Kim Đính:
buổi sơ giao chàng chẳng thật lời
nên lòng lo sợ trọn đời không chung kết
Cao Quân Bảo:
thôi được rồi
nếu e ngại thì ta xin thề thốt
cùng Lưu Nương ước nguyện ba sinh
Mai sau dầu phụ rãi ân tình
Thì cho…
Lưu Kim Đính:
Cho sao?
Cao Quân Bảo:
Thì cho…
Thì cho …. Lạc tửu quán chằng tinh giảo nhục
Lưu Kim Đính:
Í trời đất ơi
Thề cái gì ngộ quá vậy?
Bà chằng ăn thịt
Cao Quân Bảo:
Phải
Lưu Kim Đính:
Ah,Thôi cũng được
Lời thề lạ nhưng lòng dâng cảm xúc
Chàng lên yên để giục vó đến đỉnh san
Phỉ tình thay khi phụng nọ kề loan
Se giai ngẫu đồng mang câu ước thệ
Cao Lang!
Hôm nay đây phỉ tình tơ loan
Se thắm vui trọn đời
Duyên đầu ta chung kết
Không bao giờ thay đổi
Quyết bên ai giao hòa
Đôi tâm hồn chung lối
Cao Quân Bảo:
Nhưng chắc mi không ngờ
Chính ta đây vốn dòng Cao gia
Có lý đâu cùng nàng sánh duyên
(đánh)
…………
hầu nữ:
kìa cô, sao mặt mày thất sắc ra chiều giận dữ
chuyện giao tranh thắng bại ra sao?
Hay là chàng trí dõng tài cao
Nên cô phải bôn đào bại tẩu
Phải vậy hôn cô?
Lưu Kim Đính:
Này hai em
Cô đâu phải là phường vô dụng
Đã đem tài ba bắt được Cao lang
Tỏ tình tơ mong kết nghĩa đá vàng
Chàng tỏ lời thề thốt
Rồi lại trở mặt phủ phàng duyên nợ
………….
Hầu nữ:
Thề ra sao cô nói qua cùng tớ
Em sẽ giúp cô giải mở chuyện khó khăn
Lưu Kim Đính:
Chàng bảo rằng nếu mai sau phụ rải đạo hằng
Lạc tửu quán chằng tinh giảo nhục
Hầu nữ:
Chằng tinh giảo nhục?
Chị àh thề giả dối mà cô mình tâm phục
Chàng đã bỏ đi rồi, mình biết lục kiếm ở đâu đây?
Thưa cô, phép màu dẫu sao chẳng chịu phơi bày
Cho hắn biết rõ tài Lưu Nữ
Lưu Kim Đính:
Àh. Hay lắm!hay lắm!
(Tử quy từ)
em phân qua khiến cô toại lòng thay
cô đây cho hắn rõ qua tài
hai em mau vào trong thay đổi
rồi giả
làm cô chủ quán
còn riêng ta phép màu phơi ra
biến quán trung hiện thành
cho Cao gia
sa vào tay ta
Hầu nữ:
Xin khâm tuân cô ban truyền ra
Tức tối thay cho kẻ hai lòng
Nếu cô không trổ tài ra sức
Thì sẽ
ô danh thủ tiết
Còn riêng em thử liều một phen
Lanh lợi ra nghề
Thạo bán buôn
Rồi ra trói luôn
Lưu Kim Đính:
Hai em mau kiếp thi hành
Còn cô biến quán trọ cho tròn mưu kế
Cao Quân Bảo:
Buông vó ngựa dặm ngàn bụi cát
Trời hoàng hôn bỗng gặp quán trung
Dạ đói lòng khó thể rủi dung
Ta mau vào quán rượu cơm cho no dạ
Chào hai cô bán quán
Hầu nữ:
Dạ chào quý khách
Mời quý khách vào
Hầu nữ:
Dạ khoan
Xin quý khách vui lòng giao thương ngựa
để tôi đem ra sau lấy cỏ cho ăn
Cao Quân Bảo:
Dạ cám ơn cô
Hầu nữ:
Dạ thưa quý khách dùng chi
Cao Quân Bảo:
Xin cho tôi một mâm rượu thịt
Hầu nữ:
Xin vâng
Đông Mai, đem rượu ra cho quý khách
Mau đi
Hầu nữ:
Dạ mời quý khách dùng
Cao Quân Bảo:
Để đó cho tôi
(ăn …….)
Dạ mời hai cô tính tiền
Hầu nữ:
Dạ tất cả là bảy lượng hai
Cao Quân Bảo:
có bảy lượng hai à, ồ rẻ quá
(lục túi……)
Dạ… thưa hai cô
Tôi vô ý đánh rơi gói bạc
Cô vui lòng giao thương ngựa cho tôi
Có việc cần khó thể hở môi
Hẹn tái ngộ bạc tiền xin trả đủ
Hầu nữ:
Dạ khoan thưa công tử
Dạ quán của tôi có thầy có chủ
Ăn xong rồi xin hãy trả đủ tiền
Cao Quân Bảo:
Ơ…
Hầu nữ:
Nếu công tử bỏ đi thiệt lấy làm phiền
Rủi chủ hỏi, tiền đâu tôi đưa lại
Cao Quân Bảo:
Nghe hai cô nói thật lấy làm thương hại
Tôi cũng nán chờ bày giải chân tình
Cha tôi thọ quyền cao đại Tống triều đình
Lâm tai nạn thình lình nên tôi mới đi giải giá
Lời thành thật dám nào giả trá
Xin vui lòng yên dạ để tôi đi
Ngày trở về tiền bạc chẳng thiếu chi
Dầu đền trả cách chi cũng được
Hầu nữ:
Ông đã dám tự nhận mình là con quan tướd
Sao nỡ lòng nào nói ngược nói xuôi
Hầu nữ:
Tôi nói thật đó, nếu bạc tiền mà không trả gấp cho tôi
Thì dù quyền quý tôi cũng quyết tâm siết ngựa
Cao Quân Bảo:
Cái gì? Siết ngựa ta à?
Hầu nữ:
Phải
(ca hồ quãng)
Ông kia đã nhận mình là con quan
Mà sao dám gan chẳng giao tiền á a à
Quỵt tiền không đưa ta sẽ cho người biết ai tài cao
Nơi này âm u hoang tàn chôn xác nhà mi hết mong quay về.
Ngựa và cương kia không thấy sao người chẳng giao tiền ra
Trông người hiên ngang kiêu hùng
Công tử nhà quan muốn ăn gạt lừa
Cao Quân Bảo:
Cha chả
Ta đã nói thật lời đã hứa
Thế mà còn đòi giữ ngựa giữ thương
Bây giờ ta hỏi trả không?
Hầu nữ:
không?
Cao Quân Bảo:
Trả lại không?
Hầu nữ:
Không
Cao Quân Bảo:
Rủi cho hai ngươi mạt vận cùng đường
Hãy nếm thử tài ba công tử
Hầu nữ:
Mẹ ơi mẹ ơi cứu con với mẹ ơi
Cao Quân Bảo:
Trời ơi trời ơi chết tui rồi
Bà chằn:
Ha ha ha! Chuyện gì vậy hai con
Hầu nữ:
Dạ thưa mẹ con vâng lời mẹ quán trung chăm sóc
Gặp ông này đòi hỏi rượu cơm đó mẹ
Con bán thật tình tiếp đãi không thôi
Nhưng khi ăn xong tiền chẳng trả mà còn hành hung con nữa đó mẹ
Đánh con nữa đó mẹ
Bà chằn:
Cha chả !quá lắm a
Đứa nào mà lớn gan dữ vậy
Hãy đưa mẹ đến xem coi nào
Hầu nữ:
Dạ đây nè mẹ
Bà chằn:
Tốt dữ a
Trông tướng diện mi thanh mục tú
Ngắm hình dung lẫm liệt oai nghi
Này người kia!
Cao Quân Bảo:
Dạ có tôi đây
Có phải chăng ỷ thói nam nhi
Vào quán ăn đã đánh con trẻ còn khinh khi tới mụ nữa có phải không
Cao Quân Bảo:
Dạ đâu có, tội nghiệp tôi bà ơi
Lần thứ nhất xin bà tha tội
Bởi hồ đồ nên có lỗi với bề trên
Bà chằn:
Này anh hai
Cao Quân Bảo:
Dạ
Bà chằn:
Nên cho biết tuổi tên
Nhìn nhan sắc mụ đây dâng niềm thương mến
Cao Quân Bảo:
Trời ơi chết tôi rồi
Dạ trăm lạy bà ngàn lạy bà
Con vốn thật là… là Cao Gia Quân Bảo
Thọ Châu thành giải giá cứu gia gia
Dạ tuổi dại khờ xin bà hãy thứ tha
Thề suốt kiếp không bao giờ con tái phạm
Bà chằn:
Này hai con
Hầu nữ:
Dạ
Bà chằn:
Hai con hãy xem kìa
Trông có xứng với mẹ không hả hai con?
Hầu nữ:
Dạ xứng lắm mẹ ơi
Cao Quân Bảo:
Trời ơi, xứng, xứng gì nổi mà xứng trời!
Bà chằn:
Này anh hai đó ơi
Cao Quân Bảo:
Dạ! dạ bà kêu con…
Bà chằn:
Nè! Đừng nói thế mà sấp nhỏ nó cười
(lớp mái)
Bởi thấy chàng
Đẹp dạ mến lòng thương
Muốn phối hợp tơ vương muôn đời
Bỏ qua tội lỗi chàng gây
Nếu thuận thì đêm nay ta động phòng
Cao Quân Bảo:
Dạ dập đầu xin chịu tội nơi này
Bà không thương thì giết tôi đi
Đừng ép buộc giao duyên sắc cầm
Hầu nữ:
Mẹ ơi ông ấy đã buông lời từ chối
Nên thi hành cho gả biết tay
Bà chằn:
Được hai con vào nấu chảo nước sôi
Đem gã vào bỏ vô luộc liền
Ha! Ha! Ha!
Cao Quân Bảo:
Con lạy bà bà ơi
(Chiêu quân)
cầu xin bà……
Nhờ bà dùm thương à a
Khổ đời tôi đâu xứng duyên tơ tóc
Đã trao ước giao à a
Với Lưu nương nàng
Sông Tả san à a
Hôn phối mang à a
Sao nhẫn tâm vong thề
Quên nghĩa ba sinh
À a … à …a …
Lưu Kim Đính:
Ta chẳng nghe à a
Nên quyết tâm á a a động phòng
Khuyên chàng chứng lòng giao loan
Cao Quân Bảo:
Ôi chết con bà ơi
Đáng niềm con cháu
Thương tình Quân Bảo
Xin hãy tha con nguyền ân nghĩa mang
Lưu Kim Đính:
Tim yêu đã ghi tình lang
Sao nhẫn tâm phụ phàng
Để cho em lỡ làng tơ duyên
Chít chiu thuyền quyền
À a a á a ...
Cao Quân Bảo:
Bà ơi, thương gì mà thương
Lạy bà thứ tha
Đời này con nay
Được sinh á a tồn
Thề ngàn năm không hề
Mờ phai ân bà
Cầu mong cảm thông
Dời chân cứu cha
Thọ châu thành vương
vòng tai nàn
……..
cầu xin bà……
Lưu Kim Đính:
Đào, Mai
Y lệnh
Cao Quân Bảo:
Bà ơi tội nghiệp con bà ơi, bà ơi con lạy bà, tội nghiệp con bà ơi
Lưu Kim Đính:
Kìa Lưu nương
Lưu nương ơi em hãy cứu anh
Lưu nương ơi, bắt bà chằn cứu anh, bắt bà chằn cứu anh Lưu nương ơi
Lưu Kim Đính:
Bắt làm sao được mà bắt
Cao Quân Bảo:
Tại sao không bắt được
Lưu Kim Đính:
Tại vì bà chằn đó, bà chằn đó là em
Em là bà chằn làm sao em bắt được?
Nàng nói gì ta không hiểu
Lưu Kim Đính:
Cao lang ! do bởi đó quên lời vàng đá
Nên em trổ phép tài để phá rối Cao Lang
Cao Quân Bảo:
ấy chẳng qua là hiếu tử nặng mang
nên anh mới để lỡ làng duyên Lưu nữ
Lưu Kim Đính:
Lần sau chót nếu ân tình vẹn giữ
Em, em sẽ đưa tiễn chàng lướt dặm cứu phụ thân
Cao Quân Bảo:
Nếu Cao gia phụ rãi thâm ân
Thì Quân Bảo tử du đao kiếm
Lưu Kim Đính:
Hả! Cao Lang
Nghe lời đó tâm hồn xao xuyến
Biệt ly tình lưu luyến chẳng rời xa
(Tú anh)
lìa Sông Tả
ghi nhớ dạ lòng
Giờ Quân Bảo se kết tâm đồng
Cao Quân Bảo:
Chữ tơ hồng hẹn buổi trùng lai
Lưu Kim Đính:
Mắt ngó trông ai
Tiễn bước hôm nay tấc dạ ai hoài
Chia tay xin nhớ một ngày
Cau trầu xe duyên hài
Cao Quân Bảo:
(Vọng cổ)
Lưu nương ơi trăng sáng Sông Tả San ta nhờ trăng chứng tri cho ta lời thệ hải…..
Thạch đài kia có hao mòn theo tháng năm dầu dải, nhưng lòng ta vẫn vẹn tình chung cùng nàng con gái trọn chung… tình
Hai đứa xa nhau bằng mấy dặm biên đình
Bỗng duyên số bắt gần nhau một buổi
Thì đến ngày tàn hơi thở khó quên nhau
Chia biệt thu này anh hẹn đến thu sau
Gởi kim xuyến tặng trao tròn ước thệ
Ngày yên giặc anh sẽ quỳ tâu nơi chín bệ
Kiệu cưới đèn hoa ta tạ lễ tơ hồng
Đây, nàng giữ kỹ vật hoàng gia đừng để mất
Vì quá yêu nàng ta mới thật lòng trao
Lưu Kim Đính:
Cao Lang ơi, rồi đây nẻo quan san dặm ngàn dung rủi
Dõi mắt nhìn theo tuôn suối lệ thâm tình
Thầm gợi nhớ thương người vạn nẽo đăng trình
Giữ non sông tung mình say máu giặc
Nhuộm chiến bào nét mặt đuộm hờn căm
Em tiếc mình ở tận xa xăm
không cùng bạn đồng tâm chung giải giá
Song tả san xin hứa lời cao cả
Trọn trung trinh Lưu nữ há phai lòng
Cao Quân Bảo:
(hồng chúc lệ)
Tiếng nàng ta khắc ghi
Dù dấn thân vòng binh lữa
Lòng son không phai
Chờ đón ta trao hẹn ngày mai
Lưu Kim Đính:
Xin chớ quên câu trùng lai
Chờ ai năm tháng dầu dải
Em hứa đây yên dạ lòng ai
Người thương rũi xa vòng vây
Lưu nương lướt xông sa trường
Dấn thân bụi hồng tìm chồng muôn nơi
Cao Quân Bảo:
(về vọng cổ)
Ôi cao quý thay chân tình người con gái
Trọn thề câu thệ hải buổi ban đầu
Ví dầu vương cảnh bể dâu
Tâm tình quyết chí tủi sầu đành mang
Cao Quân Bảo:
Đến giờ tạm biệt bạn lang
Thọ châu cứu viện bảo an cơ đồ
Lưu Kim Đính:
Cao Lang
Cao Quân Bảo:
Lưu nương
Lưu Kim Đính:
(thập nhị lang ca)
Chốn xa trường
Tung vó câu hùng anh xông lướt
Lòng xao xuyến gởi trao tâm tình cho chàng
Ai biết chăng bao nổi sầu
Nát tan tim lòng
lướt mây ngàn theo gió lùa
mong đến gặp bạn tình lang
Cao Quân Bảo:
đừng lưu luyến để anh xông pha diệt thù
cương quyết tâm chẳng nhún nhường uy vũ hiểm sâu
Lưu Kim Đính:
ôi xót đau
Cao Quân Bảo:
hãy nên dằn tâm tình
đừng quen thói thường tình em ơi
Lưu Kim Đính:
cao lang
Cao Quân Bảo:
lưu nương
Lưu Kim Đính:
cuối chân trời
cách xa rồi
em ngóng trông tin chàng lệ nhòa thưong đau vái trời thương xót
để anh hùng bình an
Cao Quân Bảo:
em yên tâm ráng đợi anh sẽ mang …….
chiến công đem về
tạm biệt Lưu nương
Lưu Kim Đính:
Tạm biệt
…………
Đào Tam Xuân:
(ca)
Giang san triều tống nghiên ngữa
Thương xót cho dân lành phải lầm than
Mong sao có cao nhân anh tài
Trừ an Tống Bang huy hoàng
Nhìn hoàng cô vì quân ác nguy khốn
E tử thương tan sầu triều đình
Dòng châu rơi chứa chan nghẹn lời nào vơi
Trống tan canh tâm thành mong chờ
Quân:
Dạ
Điều chi
Có một nàng con gái muốn xin vào bái kiến nguyên nhung
Đào Tam Xuân:
Trước khi cho thấu nhập dinh trung
Hãy tra xét kỹ kẻo lầm mưu yêu đạo
Lưu Kim Đính:
Dạ! Sông Tả San độc phụng
Lưu Kim Đính là danh
Đến Tống Bang với tấm lòng thành
Chồng con thật là Cao Quân Bảo
Đào Tam Xuân:
Nàng kia
Chớ có vội phân lời gian xảo
Ta chưa hề nghe Quân Bảo kết tiền duyên
Là nghịch thù sao tự ý tự chuyên
Nàng là Lưu Kim Đính có phải là con Lưu Nải?
Lưu Kim Đính:
Dạ phải
Đào Tam Xuân:
Vậy à
Này Lưu Kim Đính
Giả chăng dòng bắc hớn
Lưu Nải với Lưu Sùng
Vốn cựu thù cùng với Tống gia
Thì làm sao đôi lứa hiệp hòa
Duyên cớ sao nàng cùng Cao gia kết bạn
Hãy tỏ phân cho cạn chân tình
Nếu dối gian ta lấy luật triều đình
Truyền gia hình xử tội không tha đó nghe
Lưu Kim Đính:
Xin nguyên nhung dằn cơn thịnh nộ
Mà nghe con bày tỏ đuôi đầu
Vốn là duyên Túc Đế cơ cầu
Do lời thầy Thánh Mẫu Lê Sơn
Bảo con cùng Cao Lang có duyên tiền định
Nên lập chiêu phu đợi khách anh hùng
Thời gian ở Sông Tả San
Tình cờ gặp gỡ được Cao Lang
Lòng ngưỡng mộ càng thêm quý trọng
Chàng trao cho con kim xuyến hoàng triều
Hẹn ba trăng phối hiệp tơ điều
Chờ đợi mỏi mòn con mới đến tìm ai
Đào Tam Xuân:
Mới nghe qua bao lời chân thật
Xin hãy vui lòng cho xem kỹ vật
Chẳng phải không tin lời Lưu nữ
ấy chẳng qua là phòng trước đón sau
Lưu Kim Đính:
Dạ xin khâm tuân nguyên soái ban truyền
Dạ thật tình chớ nào phải tự chuyên
Nếu dối gian xin chịu tội chốn điện tiền
Dạ đây là kim xuyến hoàng gia
Đào Tam Xuân:
ủa sao lạ vậy
Kim xuyến đã trao tay cớ sao nàng lấy lại?
Lưu Kim Đính:
Dạ, xin cho trẻ đôi lời bày giải
Lúc chia tay chàng dặn bảo đôi lời
Kỹ vật trao đừng để lạc hai nơi, dạ nếu mất nó là mất chồng
Con đưa cho nguyên soái xem, nếu không trả lại cho con, thì con mất chồng tội nghiệp
Đào Tam Xuân:
Hahaha
Ta giữ Tống quốc với chức quyền nguyên soái
Thì có lý nào trở trái gạt nàng hay sao
Lưu Kim Đính:
Dạ dạ, dây là kim xuyến con trao
Xin nguyên soái vui lòng tha lỗi
Đào Tam Xuân:
Thôi đúng rồi, kim xuyến vốn dòng gia bảo
Đây ta trả lại nàng cho trọn đạo với lang quân
Ahh, nhưng mới vừa rồi đây, mẹ chồng nàng là Triệu Hoàng cô
Bị tà pháp của Dư Hồng sớm phải nguy thân
Nếu không thuốc trị mười phần chắc chết
Lưu Kim Đính:
Dạ xin nguyên soái đừng lo chi hết
Con sẵn bên mình có tiên dược linh đơn
Cũng nhờ thầy là Thánh Mẫu Lê Sơn
Cho con trẻ xuống đây cứu bệnh
Đào Tam Xuân:
Ah, vậy là may mắn lắm
Linh đơn đâu nàng hãy trao ngay
Lưu Kim Đính:
Dạ nguyên soái hãy hòa chung với nước thoa tay rồi cho uống
Đào Tam Xuân:
Được lắm, Được lắm
Nhưng mà không được
Lưu nương , nàng nên nhớ là
Họa hổ họa bì nan họa cốt
Trin nhân tri diện bất tri tâm
Lưu Kim Đính:
Biết người biết mặt không thể hiểu được lòng
Đào Tam Xuân:
Rủi đây là tà phép của Dư Hồng
Ta trở tay sao kịp?
Lưu Kim Đính:
Lời nguyên soái phân qua rất phải
Nếu ngại nghi là độc dược tà yêu
Thì có vật chi gia bảo hoàng triều
Hãy thí nghiệm mới rõ điều chân thật
Đào Tam Xuân:
Được lắm, hãy chờ ta
…….
Ah tốt quá, xin chớ vội phiền lòng
Đó chẳng qua là bổn phận
Lưu Kim Đính:
Dạ, con không dám
Đào Tam Xuân:
Nè, nàng ở đó chờ ta
Lưu Kim Đính:
……..
Triệu Mỹ Dung:
Những ngỡ hồn quy dị lộ
Nào ngờ còn tái ngộ trần gian
Ah kìa, nguyên nhung, ai đã cứu tôi mạng sống an toàn
Hãy mau nói lại bạc vàng đền trả
Đào Tam Xuân:
Hoàng cô ơi, người cứu bà không ai đâu lạ
Vốn thật là đệ tử tiên gia
Triệu Mỹ Dung:
Phiền nguyên nhung dìu bước tôi ra
Hầu lạy tạ đền ơn đáp nghĩa
Lưu Kim Đính:
Mẹ, mẹ ơi, mẹ đừng lạy con, tội nghiệp con lắm mẹ ơi
Triệu Mỹ Dung:
Nguyên nhung, sao lạ vậy, chưa quen biết sao lại kêu bằng mẹ
Dạ hoài nghi, xin hãy cặn kẽ bày phân
Đào Tam Xuân:
Thôi đi bà ơi, đừng làm bộ nữa
Đã phối hợp duyên cho Quân Bảo trọn hôn nhân
Cưới dâu trẻ mà không mời tôi dự tiệc há
Triệu Mỹ Dung:
Nguyên nhung, bà nói chuyện gì mà tôi không hiểu
Tôi cưới vợ cho thằng Bảo , bao giờ mà lại nói là dâu?
Đào Tam Xuân:
Thì hãy đến nơi mà hỏi rõ trước sau
Nếu đúng là sự thật thì tôi với bà mích bụng
Triệu Mỹ Dung:
Được rồi, này nàng kia, ơn nghĩa đó ta không vong phụ
Nhưng có một điều làm mụ rất ngạc nhiên
Gọi mẫu thân ắc có căn duyên
Hãy phân tỏ nơi dinh tiền cho ta rõ
Lưu Kim Đính:
Dạ xin mẫu từ tha lỗi cho con trẻ bày phân
(hồ quãng)
bởi do duyên nợ
lời thầy truyền ban
con cùng Cao lang nên nợ châu trần
hầu chung lo đền nợ nước non
bảo an Tống địa giang san huy hoàng
thế nên người truyền ban ra
bảo con kíp mau lập bày chiêu phu
đón đợi anh hùng
đôi lứa kết giao
so tài sức hai đàng ngang nhau
mới thuận ý hòa duyên
giờ cách biệt chia tay
chàng tặng con kim xuyến vòng gia bảo
rồi lên yên nhắm Tống trào lướt xông
con trông chờ vẫn biệt nhạn âm
mới đến đây tìm ai
Triệu Mỹ Dung:
Thoáng nghe qua lời nàng phân
Kim xuyến liền trao ra
Cho ta xem kỹ nơi này
Và hãy phân tên tuổi
Lưu Kim Đính:
Con họ Lưu
Kinh đính tên đề
Dạ xuyến vàng trao tay
Triệu Mỹ Dung:
Đưa ta xem
…
này nguyên nhung
đúng là kim xuyến của hoàng huynh tôi trao cho Quân Bảo
thế mà nó tự quyền trao lại cho Lưu nương
giả chăng ông cha nàng là thù với Tống Vương
tôi sợ phu tướng không thương tình hai trẻ
Đào Tam Xuân:
Hoàng cô à
Thù oán trước đừng để vương cho hai trẻ
Giả chăng đã tan rổi hận củ ngày xưa
Mà nếu bà mà cưới được lưu nương
Tôi tin rằng Tống bang thêm vi thêm kiến không vừa
Tương lai sẽ huy hoàng sáng lạn
Triệu Mỹ Dung:
Bà nói phải lắm
Này Lưu nương
Lưu Kim Đính:
Dạ
Triệu Mỹ Dung:
Nàng và Quân Bảo to gan thái quá
Dám tự quyền vàng đá hòa duyên
Cải mẹ cha để so kết duyên tình
Ta nói thật, ta nhất định rồi
Lưu Kim Đính:
Dạ thưa mẹ, mẹ nhất định như thế nào
Triệu Mỹ Dung:
Ta nhất định
Chờ yên giặc sẽ phối duyên cho hai trẻ
Lưu Kim Đính:
Mẹ, mẹ làm cho con hết hồn hà
Đào Tam Xuân:
Này Lưu nương
Cao Quân Bảo nóng lòng gia phụ
Thọ Châu Thành diệt lũ Nam Đường
Lưu Kim Đính:
Xin cho trẻ trận địa giao thương
Trước giải giá sau cang thường trọn đạo
Đào Tam Xuân:
Được lắm, nàng chờ ta cấp cho lệnh tiển
Triệu Mỹ Dung:
Lưu nương con
Lưu Kim Đính:
Dạ
Triệu Mỹ Dung:
Nhờ con cứu nguy cho hoàng gia
Thọ châu khổ thân Dư Hồng không tha
Lưu Kim Đính:
Mẹ an lòng con thành công, vững tâm vui chờ mong
Đào Tam Xuân:
Cờ vương quyền trao vào ai, ước mơ ta trùng lai
Lưu Kim Đính:
Tạm biệt nguyên nhung
Giả từ thân mẫu
Đào Tam Xuân:
Chúc mã đáo thành công
…………..
Lưu Kim Đính:
Quan san lướt xông
Thân đáo sa trường
Giải mở vòng vây hahahahaha
Chí hùng nữ tướng
Há sợ nguy haha nan ha…
Nhìn thọ châu binh trùng trùng vây phủ
Lòng lo âu quân bảo bạn hiền
…..
tiếng quân reo
…….
Lưu Kim Đính:
Xin hãy mau giùm khai cửa thành môn tiếp nghinh
Con đến đây vừa giải giá Đông môn cứu nguy
Lời kêu van
Truyền khai xuất môn quan
Triệu khuôn dẫn:
Này quân sư
Dưới thành nội có 1 nàng con gái
Phá vòng vây giải cứu Tống bang
Quân sư:
Tâu bệ hạ
Bệ hạ hãy hỏi qua tường tận rõ ràng
Kẽo bị kế của Dư Hồn yêu đạo
Triệu khuôn dẫn:
Hay lắm
Này nàng kia
Từ đâu đến bảo an tống quốc
Hay là binh Nam Đường cả phá thành môn?
Lưu Kim Đính:
Dạ, co là Lưu Kim Đính
Cùng Cao Lang tơ thắm thành hôn
Nên vâng nguyên soái đến đây giải giá
Triệu khuôn dẫn:
Đúng rồi quân sư ơi
Binh Tống quốc đến đây tiếp viện
Hãy mở thành môn tiếp rước cho trang hoàng
Quân sư:
Dạ khoan
Bệ hạ đừng lầm kế tà gian
Để cho thần hạ hỏi qua mọi lẽ
Này Lưu nương
Nếu quả thật đến đâu cứu giá
Thì hãy mau sang đến cửa tây môn
Lưu Kim Đính:
Đã chí quyết xả thân cưu nước
Dầu nhọc nhằn trẻ chẳng nài bao
Nguyện làm sao chói rạng Tống trào
Xin tạm biệt lên đường cứu viện
……
quân reo
……..
Lưu Kim Đính:
Dạ tây môn thành con đã trừ xong
Khai thành nội cho con vào kiến giá
Triệu khuôn dẫn:
Thật quả tài đáng bì trang vương bá
Quân sư mau khai thành tiếp rước Lưu nương
Quân sư:
Dạ muôn tâu
Thần đã thấy nàng trận địa giao thương
Nhưng chưa tin tưởng sợ lầm gian kế
Này Lưu nương
Cao công tử không cận kề chín bệ
……………..
missing
…………..
Lưu Kim Đính:
Dạ mãi xông lướt trận đồ mong giải giá
Con vô tình nên lệnh tiễn đánh rơi
Vốn con đây chân thật một lời
Xin tha thứ trọn đời ghi ân đức
Triệu khuôn dẫn:
Cha chả
Quả dối trá khiến lòng ta ngờ vực
Chín Dư Hồng yêu đạo chẳng sai
Này quân sư
Chúng mưu toan chiếm đoạt Tống trào
Giương cung tiễn lắp vào hạ sát
Quân sư:
Dạ khoan
Nàng chẳng phải Dư Hồng độc ác
Thần xem rõ ràng chính thật Lưu nương
Hãy bảo nàng giải phá trận trung ương
Trừ yêu đạo Dư Hồng đang dấy loạn
Triệu khuôn dẫn:
Này lưu Kim Đính
Nàng hãy nghe ta
Nếu quả thật là Lưu gia
Thì kiếp mau lướt dặm băng ngàn
Đến tận trung ương trừ Dư Hồng gian ác
Nếu công thành ta sẽ đáp ơn
Lưu Kim Đính:
Dạ đuối sức rồi khó nổi dời chân
Cho con vào thành an dưỡng là hơn
Quân sư:
Cả tiếng kêu này hỡi Lưu Nương
Hãy tỏ ra khí phách anh hùng
Cứu giang san tên tuổi bia vang
Lưu Kim Đính:
Cựu Hoàng!!!!!
Quân sư
Thôi rồi
Trời ơi
Thân nhi nữ chắc nơi này cam thọ tử
Hết mong trừ giặc dữ cứu gian san
Phận thân hồng sao phải chịu nguy nan
Nhìn tuấn mã
Trời ơi Trời ơi Nhìn tuấn mã chứa chan niềm thương cảm
Trái ngang lưu nương nát tan thê lương tứ chi rã rời
Tình đành chia phôi…
Đọan ly
Đời quả nay con phải chua xót
Cao lang chàng nào hay trái ngang
Vì yêu nên không kể thân sống
Cố lướt xông trường sa
Mà nay sớm vương ưu phiền
Chan hòa sầu đau
Ân tình ngày nay
Cam đành chia cách đôi ngã
Nghe lời sư mẫu ban phán
Con phối duyên tơ hồng
Giờ đành vương thảm tai
Tạ từ phụ mẫu
Nay liều thân của nhi nữ
Sống ích chi
Hả
Tôi nhớ lại rồi
Khi hạ san thầy tôi có cho tôi 3 hoàn linh đơn
Hoàn thứ nhất cứu an từ mẫu
Hoàn thứ nhì cứu mạng Lưu nương
Hoàn thứ ba vào tận dinh đường
Cứu đặng bạn tình quân là cao quân bảo
Giờ đây linh đơn
Linh đơn ta một nữa
Còn chia cho tuấn mã đã cùng ta sinh tử cứu gian san
Tuấn mã
Tuấn mã ơi
Người uống viên linh đơn này thì hãy ráng sức lên
Hãy ráng sức lên để giết sạch tà gian
Để rồi khi non nước khải hoàn
Chúng ta sẽ được đại lao nhân mã
Ráng di tuấn mã
Mai mắn quá
..
Rõ ràng là tiên dược linh đơn
Giờ đây Lưu nữ lướt xông trận đồ
Trừ Dư Hồng cứu nạn sanh linh
Tuấn mã mau lướt trận tung hoành
Dư Hồng:
Nếu ta nhìn không lầm có phải là Lưu Kim Đính
Nơi xa trường giục tuấn mã đề á đao a
Em há chẳng biết Tống bang cùng Bắc Hớn đại thù
Do hà cớ em đem binh giúp Tống
Lưu Kim Đính:
Bẩm Đại huynh
(tử quy từ)
Em há đâu quên thù hận ông cha
ấy chẳng qua duyên nợ do trời
nên thầy em là Lê Sơn Thánh Mẫu
truyền phán
cho Lưu nương hạ thế
cùng Cao gia phối hiệp hòa đôi
nên mới giúp Tống trào
anh hãy nghe quay về động môn
Dư Hồng:
Thoáng nghe qua lời em phân
Thật trái tai gai mắt nhất trên đời
Thù oán xưa giờ đây huỷ bỏ
Lời giao kết
tình tơ cùng trai Tống
Anh đã lãnh vâng lời thầy Xích Ni
Vây phủ Tống trào
Đã ba năm thì khó về non
Lưu Kim Đính:
Đạo huynh
Anh đã vâng lời Xích Ni lão tổ
Vây Tống trào nguy khổ ba năm
Hết hạn rồi sao cố ý lấn xâm
Làm dân chúng khổ đau đồ thán
Dư Hồng:
Lưu Kim Đính
Đã chí quyết em đừng ngăn cản
Khi giữ thâm tình em phản mã lui hồi
Lưu Kim Đính:
Đã giúp Tống trào giữ đạo chúa tôi
Anh phản nghịch thì đôi bên đồng sanh tử
Dư Hồng:
Sanh tử
Hahahaha
Tại do em sanh sự
Hãy xem đây phép báo Dư Hồng
Lưu Kim Đính:
Được rồi
Hãy xem đây Kim Đính trổ tài
Hóa phi kiếm diệt trừ yêu đạo
(đánh)
…………….
Triệu khuôn dẫn:
Này quân sư
Mau mở cửa thành môn tiếp rước nữ anh tài
Cứu nước khỏi nguy vong
Quân sư:
Quân sĩ
Khai thành môn nghi lễ thẳng xông
Đồng văn võ rước Lưu nương thấu nhập
…………
Dư Hồng:
Tức tức
Tức tối á tâm can
Kim Đính á to gan
Ngăn cản ta diệt trừ Tống bang
Ay da ay da
Thù oán kia ghi lòng à
Thống hận Lưu Kim Đính
Đợi phép tặc của nữ ma tinh
Khiến Dư Hồng phải mang tiếng phải một phen…. bại tẩu
Ta há để vương mang tiếng xấu
Khi nước tràn thì đập phải ngăn
Dầu quốc hận ta phải toan tính kế
Quân sĩ
Quân sĩ:
Dạ
Dư Hồng:
Vào ngục môn dẫn Cao hoài Đức vào đây lập tức
Quân sĩ:
Dạ
Cao Hoài Đức:
Bớ tả đạo bàng môn này
Lão sút sức sa cơ thọ khổn
Nệ do hà bất diệt bất tru?
Để nay dẫn ra mai lại dẫn vào làm cho nhục thể
Tống với Đường lưỡng quốc tư thù
Lão dầu thác hồn linh báo oán
Dư Hồng:
Ta vẫn biết thân nam tử trung quân chói rạng
Nhưng thác đi rồi còn trong sáng với ai đây?
(Cười)
hãy nghe lời ta phân rõ nơi này
đầu Đường quốc vinh thăng danh dự
Cao Hoài Đức:
Câm miệng lại
(Ca)
nay Tống Bang
ơn nghĩa mang
ngàn năm chẳng đầu quân soái lang
dẫu có chết không hề thở than
nên giết đi đừng hòng chiêu hàng
Dư Hồng:
Chớ giữ lòng trung
Khốn cùng mà thôi
Hãy hiểu biết qui hàng để giữ thân
Cao Hoài Đức:
Quân dã man lòng tà tham tàn
Dư Hồng
(đánh)
Dư Hồng:
Biến
(Cười)
quả chẳng hổ giống dòng trung nghĩa
không để đời mai mỉa tiếng thị phi
lời ngọt ngào khuyên dụ chẳng ra chi
được
ta sẽ dùng phép báu cho mi phản chúa
(ca)
triệu hồi âm binh và u mê quỷ
mau kiếp quay về cho ta thỉnh ý
oan hồn cao gia
xuất ra lập tức
u mê quỷ nhập vào
hiện thân là Cao Hoài Đức
bắt quyết ra tay trị phép thuật tài
nuôi ngươi ngàn ngày
nhờ chỉ hôm nay
ngươi hãy mau mau xác thể nhập vào
bái lệnh tôn sư
…
nhập vào
….
Cao Hoài Đức:
Ngữi mùi hương thúc giục lôi thần
Nhập thể xác thân trần thế
(Ca)
hồn linh hồn linh
trời mây theo phương
chốn thế gian dẫy đầy bao gái trai
thích quá thay hãy cùng nhau vui đùa
tôn sư ơi! tôn sư ơi !
hả! Dư Hồng
Dư Hồng:
Đố dám
Cao Hoài Đức:
Thầy ơi thầy ơi hồn linh con đang đói
Bánh ở đâu lễ hầu ai cúng dâng
Không khói hương để hồn linh con lạnh lùng
tôn sư ơi! tôn sư ơi !
tôn sư ơi! tôn sư ơi !
Dư Hồng:
Hồn hãy nhập vào thể xác
Nhà ngươi tên gì
Bẩm lại ta tường tri
Cao Hoài Đức:
Dạ u mê lanh lợi quỉ
Bái tạ thôn sư
Vui quá vui quá bạch thầy bạch thầy
Tiểu tử về xác này có điều chi dạy vậy tôn sư?
Dư Hồng:
Sở dĩ ta đòi mi là bảo mi nhập vào người trần thế
Giúp cho ta chuyện này không phải dễ
Có tên và chức tước ở trần gian
Cao Hoài Đức:
Có tên có chức ở trần gian
Tên chi, sắc tước gì đó tôn sư tôn sư tôn sư?
Dư Hồng:
Tên là Cao Hoài Đức
Cao Hoài Đức:
Hả
Tên Cao Hoài Đức, tên Cao Hoài Đức, tên Cao Hoài Đức
Dư Hồng:
Sắc nguyên nhung tự Cao hiền hầu phản Tống
Cao Hoài Đức:
Sắc nguyên nhung tự cao hiền hầu phản Tống
Dư Hồng:
Mi dám
Cao Hoài Đức:
Tự Cao hiền hầu phạt Tống phạt Tống
Dư Hồng:
Hãy nghe cho kỹ
Cao Hoài Đức:
Khâm tuân sắc hạ tôn sư
Phủ phục ngưỡng mong phán chỉ
Dư Hồng:
(Cuời)
ngươi không phải là u mê quỷ
mà la Cao gia vâng thánh chỉ thuận Tống bang
gọi đích danh Triệu Khuôn Dẫn
nếu thành tựu về đây ta ban thưởng
Cao Hoài Đức:
Mô phật mô phật, thầy thưởng con những gì vậy thầy?
Dư Hồng:
Ta ban thưởng hương đăng trà quả
Chẳng thiếu gì gà vịt trâu bò
Lời phán ra ngươi hãy nghe theo
Bằng cải lệnh
Ta treo oan hồn suốt kiếp
Cao Hoài Đức:
Hương đăng trà quả
Gà vịt trâu heo
Đắc ý, đắc ý, hân hoan
Thừa sắc lệnh tôn sư truyền hạ
Thượng mã đề trận tấn Tống thành
Vâng lời thầy đã ban hành
Diệt Tống trợ sư phụ
(ca)
tung vó câu ra mồ oan thầy ơi
Dư Hồng:
Thâu
Cao Hoài Đức:
ta sẽ đi nơi thành tốn quay về
Dư Hồng:
Nhập
Cao Hoài Đức:
Nào vịt gà heo chó trâu nai bò
Lời truyền này cho Tống Vương nghe tường
Cùng cao mẫu giao tranh hồn quân vô loài à à
Bái biệt tôn sư con lên đường
Bớ Triệu Khuôn dẫn
…………….
Cao Quân Bảo:
(ho)
ta á hồn khổ nguy
hà ha, hà ha a a a a a a….
(ca hồ quảng)
san hà à a
phải đành nguy nan
số của anh hùng
không thể vẫy vùng
giữa sa trường cam cảnh bại vong
dứt đoạn thâm tình
lìa nghĩa chúa tôi
chỉ mong cứu chúa a á
nhưng chẳng may lụy mình
thương bấy nàng Lưu
sông Tả chung tình
mỏi mắt trông chờ bặt bóng chim xanh
đời hùng anh hết mong
a a a a a a …. sanh á a tồn
Triệu Mỹ Dung:
Thương trẻ khờ nghe nặng trĩu xót xa
Nước mắt rơi tuôn dòng
Hờn vì nặng ân sâu nước non
Xả thân quên mình vì đời
Nơi chiến trường nay bặt tinh tướng công
Mảnh hổ sa hang cùng
Bầy giặc loàn tựa quân soái lang
Thiếp e chàng gặp nàn
Hờn trách sao cao dày
Để má hồng cay đắng
Nhỏ lệ khóc đêm thâu
Đèn hắt hiu canh tàn chập chờn
Ôi thảm sầu tre già khóc nhánh măng
Dõi mắt sâu trông chồng
Tội tình gì họ Cao phải mang
Cảnh ly biệt đoạn trường
Nguyện cầu trời độ cho Tống bang
Cứu con khờ cùng chồng
Quân Bảo con, Quân Bảo. hãy tỉnh lại đi con
Có mẹ đến thăm con đây
Ráng tỉnh đi con
Cao Quân Bảo:
Kìa mẹ
Mẹ đến bao giờ
Triệu Mỹ Dung:
Mẹ vừa mới đến đây
Con, con thấy trong người đã thế nào rồi?
Hãy nói cho mẹ biết
Cao Quân Bảo:
Mẹ ơi
Xưa bảy phần nay đã quá mười phần
Chắc con thơ lìa bỏ dương trần
Cam chịu tội bất trung bất hiếu
Triệu Mỹ Dung:
Mẹ đã ngăn cản mà con không chịu hiểu
Lại khăng khăng tự quyết hy sinh
Đã không cứu được phụ thân mà cam chịu lụy mình
Con ráng gượng đừng làm mẹ sợ
Cao Quân Bảo:
Mẹ ơi
(Ca phụng hoàng )
con thọ bệnh trầm kha
sợ khó thoát khỏi tử thần
chỉ thương cho mẹ chốn dương trần
thảm nước non rồi đây vương họa
vó Nam Đường bá vạn hùng binh
sẽ lướt xông trừ tha Tống địa
tài trai con thúc thủ ngồi nhìn
kẻ ngoại bang xâm lấn quê mình
Triệu Mỹ Dung:
Mẹ khuyên con khờ
đừng vội quá âu lo
Chắc là trời phật sẽ giúp cho
Có kẻ anh tài ra tháo gỡ tiền công
Mẹ chỉ ước mong
Con bình an là mẹ mãn nguyện rồi
Cao Quân Bảo:
Con biết rõ ràng thân thế
Chắc phải đành vĩnh biệt từ thân
Triệu Mỹ Dung:
Con con đừng nói như vậy, con hãy mau định tỉnh tinh thần
Để mẹ rãnh trí mà tìm ra y dược
Con hãy nằm nghỉ đi con
Cao Quân Bảo hôn mê trầm trọng
Bệnh con hiền vô vọng cứu nguy
Àh, phải rồi, sẵn bên mình còn có tức như, mời Lưu nữ vào cung vi giải cứu
Tùy nhi!
Mời Lưu nương vào dinh cho ta gặp mặt
Lưu Kim Đính:
Dạ thưa mẹ đòi con
Triệu Mỹ Dung:
Con ơi
Cao Quân Bảo nó nóng lòng gia phụ
Nên mới đơn thân độc mã phá trùng vây
Yếu sức tài nên đành cam thọ nạn nơi này
Không thuốc trị chắc đành tuyệt vọng rồi con à
Lưu Kim Đính:
Dạ, co khuyên mẹ dằn cơn bi thảm
Dạ thương chồng con đâu để bạn chịu vùi chôn
Àh sẵn bên mình có tiên dược sư môn
Mẹ hòa với nước cho chàng uống sẽ sanh tồn mạng đó
Triệu Mỹ Dung:
Được rồi
Mẹ nghe lời con trẻ thuốc tiên tán nhỏ
Lạy phật trời cho nó khỏi nguy
Bảo ơi, con hãy tỉnh dậy đi con
Dùng tiên dược tức thì khỏi bệnh
Uống đi con
Ráng uống đi con
Cao Quân Bảo:
Ơ, những tưởng hồn về chín suối
Nào hay đâu còn sống trần gian
Ơ kìa! Con chào mẹ
Triệu Mỹ Dung:
Con, con hết bệnh rồi phải không con
Thiệt quả là tiên dược mà
Cao Quân Bảo:
Dạ thưa mẹ, hữu hà sư đầu dược thuốc than
Xin mẹ nói lại cho con ân đền nghĩa trả
Triệu Mỹ Dung:
Tiên này mẹ lạ, con ắt có quen
Cốt cách đáng khen
Mà lạ một chổ là tiên mà đi tầm duyên nợ
Cao Quân Bảo:
Hả
Nghe nói nữa mừng nửa sợ
Ngại rằng bán tín bán nghi
Tiên nào mà lại đi tầm duyên nợ
ạh, hay là,… hay là Lưu Kim Đính
lời hẹn nhau nay đã quá kỳ
vì thương nhớ xuống đây tìm kiếm
lời mẹ phân sâu hiểm
dạ con lại hồ nghi
ngã giục khuất phục hài nhi
chí mong tiền khán quá
xin mẹ cho con trẻ ra diện kiến tiên nương
Triệu Mỹ Dung:
Mẹ lui vào dinh đường
Con thỉnh tiên nương vào đây gặp mẹ nhé
Cao Quân Bảo:
Dạ
…
dạ kính chào tiên nương
dạ kính chào tiên nương
trời ơi, trời ơi nhức đầu quá, nhức đầu quá
Lưu Kim Đính:
Cao lang, Cao lang, có sao không Cao Lang?
Cao Quân Bảo:
Lưu nương! Em.
Lưu Kim Đính:
Cao lang
Minh san thệ cùng nhau vàng đá
Chàng nỡ lòng bội nghĩa vong thề
Mỏi mắt trông bặt dạng vắng hình
Châu mày liễu hao mòn vóc ngọc
Cao Quân Bảo:
Trước giao kết cùng nhau tơ tóc
Sau lại nguyền khắng khít chẳng hề xa
Mãi bận lo về việc quốc gia
Nên thất hứa nghinh hôn giá thú
Em cứ tưởng tình phu phụ
Gặp nhau rồi trở lại Tả san
Để nạn dân ách nước cho an
Cáo phụ mẫu tới mà sính lễ
Lưu Kim Đính:
Thiếp lặn suối lội khê trèo đỉnh
Nặng tình chàng buộc chữ thương
Nay gặp nhau chàng nói chuyện qua đường
Kiến bất tửu như tầm thiên lý
Cao Quân Bảo:
Như cựu hoàng anh nhất thống ngôi trời sửa trị
Mẫu vương ô phụ nguyên soái trào đình
Phận làm con nào dám tư tình
Như bất đại song thân định hỷ
Nàng phải suy phải nghĩ phải tính phải toan
Muốn cho vầy hiệp phụng loan
Mau mau khá Tả san phản bộ
Lưu Kim Đính:
Cao lang
(Ca mẫu đơn)
sao ai đành đuổi xô
thương bạn vàng nên mới đến đây
duyên ta hòa trúc mai
câu ân tình ghi khắc tương lai
lúc chia tay hứa nhau trao lời
dù bao phen vật đổi sao dời
tình ta mãi mãi không vơi
Cao Quân Bảo:
Nào phải anh đây vong nghĩa
Vì gia nghiêm vương chuyện tai nàn
Sầu giang san điên đảo nguy nan
Hãy nghe tỏ phân
Tả san kiếp đi
Hứa nhau khắc ghi
Đến em chẳng lâu
Giữ châu trần hợp phố quờn châu
Lưu Kim Đính:
Tôi khó thể tin qua dạ đó
Kỹ vật trao mà nỡ vong thề
Nghẹn ngào than lệ thắm ủ ê
Chàng ơi, sao đuổi em về
Buồn cô đơn hồng phấn tái tê
Cao Quân Bảo:
Nè, có đi hay không
Lưu Kim Đính:
Quyết tâm không đi
Cao Quân Bảo:
Hãy nghe tiếng phân
Lưu Kim Đính:
Em ở đây với anh
Cao Quân Bảo:
Trời ơi
Lưu Kim Đính:
Chữ hẹn thề xe kết tình xanh
Cao Quân Bảo:
Lời cương quyết đuổi ai ra về
Đi mau
Lưu Kim Đính:
Tưởng gặp bạn duyên vầy hội ngộ
Nào hay đâu chàng lại đuổi xô
Thiếp vì chàng độc mã đơn cô
Nay gặp bạn ở đây cùng bạn
Cao Quân Bảo:
Bất nghĩa chân di tác loạn
Trộm sánh duyên sao dám tới chường lời
Đừng than đất trách trời
Bá kỵ thượng
Mất một đoạn
Lưu Kim Đính:
Hổng có được
Cao Quân Bảo:
Sao vậy em?
Lưu Kim Đính:
Từ xưa giờ đeo nó chẳng có rời tay
Dạ, xin cáo lỗi không bao giờ cho mượn
Triệu Mỹ Dung:
Bảo Bảo Bảo
Cao Quân Bảo:
Dạ dạ, con đây nè mẹ
Triệu Mỹ Dung:
Con đâu rồi Bảo
Cao Quân Bảo:
Dạ thưa mẹ, dạ con đây
Triệu Mỹ Dung:
Sao mẹ bảo con đi lấy xuyến mà con còn đứng đây?
Cao Quân Bảo:
Dạ con, dạ con đi kiếm cái chìa khóa, dạ nó mất đâu rồi mẹ àh
Triệu Mỹ Dung:
Mất chìa khóa rồi àh
Cao Quân Bảo:
Dạ, dạ mất rồi mẹ àh
Triệu Mỹ Dung:
Thôi được, vào bửa tráp đi con
Cao Quân Bảo:
Dạ, dạ mẹ ơi, dạ cái tráp còn tốt lắm
Dạ, bửa uổng lắm mẹ àh
Triệu Mỹ Dung:
Không sao, mẹ sẽ tìm sắm tráp khác
Đi đi con
Cao Quân Bảo:
Dạ , dạ thưa mẹ, dạ con…
Triệu Mỹ Dung:
Bảo, có chuyện gì mà con lại ngập ngừng?
Mau nói rõ đầu đuôi cho mẹ biết
Cao Quân Bảo:
Vọng cổ
Mẹ ơi Cao Quân Bảo dập đầu vạn lạy mẫu phân, con trẻ nặng thâm ân tấn tần chôn ước
Thương soái phụ lâm nguy sợ chùn chân bước trẻ lỗi lầm vượt lễ gia môn tròn mai trúc bên ……. nàng
Nghe thân phụ nguy nan vì lũ Dư tặc tham tàn
Giục tuấn mã dặm ngàn ra biên ải
Thọ châu thành giải giá cứu gia gia
Sông Tả san độc phụng tài ba
Chiêu phu bảng muốn giao hòa cùng quân tử
Duyên tiền định hùng anh kề thục nữ
Chờ thân phụ hồi quy lời tâm sự van cầu
Triệu Mỹ Dung:
Cha chả
Sử kinh con thông hiểu
Mà lại bất tùng phụ mẫu chi ngôn
Con là người thuần giáo công môn
Sao lại dám tự tình tự ý
Tại nơi con chẳng nghĩ
Chớ trách mẹ không thương
Giữa nơi chốn công đường
Bất dung tha nghịch tử
Triệu khuôn dẫn:
Khoan
(ca)
đôi lời giải khuyên
hãy ngưng truyền án
tội tình Quân Bảo có sai lầm nhưng chẳng qua do duyên trời
tin thần Lưu nữ xe kết tơ loan Cao lang đôi đàng hòa tình
nên vì công cán vừa qua cứu an san hà giải giá Thọ Châu chúa tôi an lành
Triệu Mỹ Dung:
Nào khắc khe tình con khờ
Lòng thảm cho chồng em
Còn khổ nguy vì Nam Đường
Tâm trí đâu mà lo can thường
Đào Tam Xuân:
Vương cô hãy nên yên tâm
Có nàng giải nguy tướng quân
Qua khỏi vòng khổ đau tấm thân
Hiền hầu không hề chi chớ bi thương sầu
Triệu Mỹ Dung:
Chờ ngày cha hiền trẻ thoát nguy về đây tùy ý cho đôi đàng trọn tình
Cao Quân Bảo:
Lạy quỳ tạ ơn nhờ đức ân á a cựu Hoàng
Quân sĩ:
Dạ dạ dạ dạ dạ
Triệu khuôn dẫn:
Điều chi
Quân sĩ:
Dạ cao hiền hầu phản bội Tống trào
Mắng Tống Triệu chúa là hôn quân vô đạo
Triệu khuôn dẫn:
Cha chả
Hay cho Cao Hoài Đức
(Ca)
Dám cả gan mạ chủ nhục quân
Đem lòng bội phản đầu quân Nam Đường
Tội tình này khó thể dung tha
Triệu Mỹ Dung:
Giả chân chưa tường trước sau, xin Vương huynh hãy bớt trận lôi đình
Để em ra trận tiền cho rõ âm hao
Cao Quân Bảo:
Mẹ và con mau kiếp xuất a quân
Cao Hoài Đức:
Bớ hài nhi Khuôn Dẫn
Lại chiến cùng Cao Hoài Đức ta đây
(Cười)
Cao Quân Bảo:
Kìa, mẹ ơi, cha con kìa mẹ
Triệu Mỹ Dung:
Đúng rồi, cha con đó con
Cao Quân Bảo:
Mẹ ơi
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ hả mẹ
Triệu Mỹ Dung:
Tướng công
Cao Quân Bảo:
Mẹ, mẹ, bình tỉnh lại đi mẹ
Triệu Mỹ Dung:
(ca tẩu mã)
Trông tướng công từ xa
Ông tỉnh mê sao đành vong ân giờ này
Quên bỏ đi nghĩa nhân
Cao Quân Bảo:
Hỡi cha ơi tâm thần nan phân
Có lý đâu cha đầu Nam Đường
Trẻ không tường vì sao cha phản vua
Cao Hoài Đức:
Thoảng bên tai bao lời chua cay
Mới nghe qua như là thâm thù
Nghĩa gia đình kìa thê nhi phải không
Mừng tương phùng cùng nhau
Từ lâu rồi sầu đau
Con hỡi con tâm cang xốn xang
Triệu Mỹ Dung:
Tủi cho gia môn tống triều
Mắng vua hôn quân đủ điều
Hãy nghe khuyên can ít nhiều
Cao Hoài Đức:
Quyết lòng trừ Khuôn Dẫn tà tâm
Vong nghĩa nhân ái dâm
Triệu Mỹ Dung:
Tướng công
(Vọng cổ)
Trời ơi nghe bao lời chửi mắng hờn căm tim đau nhói trong tâm ân thầm sầu cay đắng….
Cao hiền hầu uy vũ trung quân lòng trĩu nặng, ai sắp bày đào hố cách ngăn vùi nghĩa cả lấp nhân …. tình
Còn đâu những ngày hỉ hả chúa tôi yến tiệc cung đình
Phu quân hỡi thiếp thẹn mình nhìn sông núi
Nghẹn tủi với vương Hoàng, tràn lệ thắm giữa ba quân
Cao Hoài Đức:
Cười
Triệu Mỹ Dung:
Phu quân
Cao Hoài Đức:
Cười
Triệu Mỹ Dung:
Phu quân
Cao Hoài Đức:
Khóc
Đê mê….
Vía hồn
Bên tai tiếng gào
Nghẹn ngào bi thương
Cao Quân Bảo:
Cha, cha ơi con chẳng tường
Đã chia hai đường
Cha
Đành sao cha
Nỡ đâu phản bội san hà
Châu rơi tuôn thắm hòa
Tội tày trời vua không tha
Cao Hoài Đức:
Quân Bảo có phải không con
Cao Quân Bảo:
Cha ơi con đây nè cha
Cao Hoài Đức:
(ca)
nhìn rõ không sai Mỹ Dung hiền thê
con thơ chờ đón nói lời đoàn viên
hãy cho ta cận kề
thõa vui trên nẽo về
vì sao ta ở đây
trần gian hay cõi mây
í vui, thấy không
có con áo xanh áo đen quần lam màu nâu tươi đỏ
giờ ta theo mới vui
đồ đồ yêu tinh tránh xa
hỡi hỡi con mụ già sao làm phiền ta
Triệu Mỹ Dung:
Trời hỡi đau thương xót xa từng cơn
Con ơi từ đây dứt lìa tình thâm
Bởi cha con sai lầm
Tưởng quân gian sanh cầm
Ngờ đâu tâm phản vua
Còn quên bao nghĩa xưa
Cao Quân Bảo:
Mẫu thân giảm bi, nghĩ suy cảm thông hiểu cha vì sao đành tâm vong phản
Lòng nghi quân soái lang
Bày mưu gât nát tan
Đâu lẽ trung ba đời
Nay đành tà gian
(Về vọng cổ)
mẹ ơi dằn nén thảm sầu
hãy nhìn thân phụ gục đầu xót xa
tướng công nay hãy về nhà
tỉnh hồn hối lỗi Vương hoàng thứ tha
Cao Hoài Đức:
Hồn vía
Cười
Vía hồn
Cười
Thằng con sao mà trắng tợ như là bồ hòn
Còn đứa vợ sao mà chua như là chanh khế
ờ, ta nhớ rồi, khi ở chùa lúc về miễu
khi ở núi, lúc thì xuống sông
vui cha chả là vui đó bây à
(ca Ngựa ô bắc )
á vui thay đủ đầy gái trai
nè hãy cho tao vui đùa bắt tay
nhìn xem non thái
cảnh sắc xin tươi
vui thật là vui
kìa kìa bầy tiên nga giáng hạ
là lạ làm sao
cho tao cùng đi với nghe hông
đồng ngao du sơn thủy để hầu mong kiếm chuối xôi chè
Triệu Mỹ Dung:
Trời ơi nhìn phu quân tôi xót dạ đau lòng
Sao loạn trí tâm cuồng
Nên mới về mạ chủ nhục quân
Cao Quân Bảo:
Cha ơi nghe trẻ phân bày, mau trở gót lui hài
Vào cung hoàng tạ tội khi quân
Cao Hoài Đức:
ờ ờ ờ
ai khi quân, ai phản chúa?
Tao chính là cao Hoài Đức chức tước là hiền hầu
Bớ hài nhi Khuôn Dẫn ở đâu
Mau tránh xa ta bắt triệu gia đầu nạp
Xê ra
(Đánh)
Triệu Mỹ Dung:
Bảo ơi
Cao Quân Bảo:
Mẹ
Triệu Mỹ Dung:
Sao mẹ nghi hoặc có điều gì bí ẩn
Có lý nào cha trẻ bội quân sao
Cao Quân Bảo:
Vợ của con tài phép khá cao
Để con về mời Lưu nữ mau mau đến cứu
Lưu Kim Đính:
Có chuyện chi cần kiếp
Mà chàng kéo thiếp tất tả ngược xuôi
Cao Quân Bảo:
Hãy đến nơi thì rõ đầu đuôi
Cứu thân phụ khỏi hồi tai biến
Lưu Kim Đính:
Này u mê lanh lợi quỷ, mau theo ta mà về
Mau
Mau
Mau
Cao Hoài Đức:
Xin tuân lệnh
……….
Triệu Mỹ Dung:
Phu quân ơi
Nay đã đến sân chầu Tống quốc
Mau mọp quỳ chịu tội bất trung
Cao Quân Bảo:
Rồi nhờ Cựu hoàng rộng lượng thứ dung
Tống Triệu chúa minh quân đại đế
Cao Hoài Đức:
Ra mắt cựu hoàng a
ờ…ờ
nào
mắt xem thấy triệu Vương
Ngô Tam Tư đại khoái
Triệu khuôn dẫn:
Hay cho loài nghiệt súc
Dám mạ nhục quả nhân
Võ đao quân
Mau tuân lệnh hoàng ân đem hoài đức ra pháp trường xử trảm
Quân sư:
Dạ khoan
(Vọng cổ)
bệ hạ ơi vẫn biết rằng tội mạ chủ nhục quân đáng bị xử phân không thể nào tha thứ
nhưng công hạng mã bao năm tiêu tứ thần xin quỳ giữa nơi đây thế tội gia …. hình
giữa chốn điện trung cho thần hạ tường trình
Cao hiền hầu bị Dư Hồng ám hại
Trí loạn tâm cuồng hành động trái lương tâm
Dập đầu cầu lệnh muôn năm
Nghĩ suy rộng xét ân thâm ghi lòng
Chẳng qua gian kế Dư Hồng
Gây điều rối loạn lòng mong xâm loàn
Triệu khuôn dẫn:
Thôi, quân sứ chớ có nói nhiều
Võ đao
Y lệnh
Lưu Kim Đính:
Dạ khoan
(Vọng cổ)
cựu hoàng ơi xinh cựu hoàng hãy dừng ngay án lệnh
đừng để kẻ khi tỉnh khi mê phải đành cam vương tội rơi … đầu
chuyện này đây đâu phải tại hiền hầu
ấy cũng bởi Dư Hồng tàn bạo
dã tâm là điên đảo gian sơn
dùng bùa yêu của kẻ ngoại bang
làm cho kẻ trung can điên loạn
con đệ tử tiên môn lòng trong sáng nguyện cam đoan người không phản quân hoàng
Triệu khuôn dẫn:
Có gì chứng minh bằng sự thật
Nói miệng không trẫm há dễ tin sao
Triệu Mỹ Dung:
Lưu nương, Lưu nương ơi
Nghĩa ân này cảm tạ biết bao
Đây là lần chót con làm sao giúp sức
Tội phản quốc không thể nào bênh vực
Phải có gì chứng thực nổi oan khiên
Con nên vì chút nghĩa tình riêng
Dùng tài phép cứu cha con hồi tỉnh
Cho cựu hoàng tin dừng ngay án lệnh
Giải tỏa oan khiên minh sáng dạ trung hiền
Lưu Kim Đính:
Mẫu thân chớ vội ưu phiền
Cứu liền thân phụ điện tiền minh oan
Một lòng bảo vệ gian san
Diệt phường xâm loạn mới an lòng này
Con xin phép cựu hoàng tha thứ
Giữa triều ca con cứu tử hiền hầu
Triệu khuôn dẫn:
Trẫm tạm tin lời nói của cháu dâu
Nếu đúng sự thật trẫm bằng lòng tha tội chết
Lưu Kim Đính:
Đội ơn cựu hoàng
Đầu vạn vọng Lê Sơn Thánh Mẫu
Trợ oai linh con trẻ cứu hiền nhân
Cao hiền hầu linh hồn kia mau nhập bổn thân mau hườn bổn thể
U mê hãy mau xuất gia
Nghe ta chớ nên cải qua
Rước hồn cao hiền hầu vào thân đừng nên vương cảm thay hà ha ha ha
Nhập vào
Bớ cao hiền hầu hoàn hồn định tỉnh cho mau
Cao Hoài Đức:
Hồn dĩ định phách lai quy
Tử khứ sanh lai thi hạ thiểu
Tiền hung hậu kiết thế gian vô
Cao Quân Bảo:
Dạ, con mừng thân phụ hồi tâm định tỉnh
Cao Hoài Đức:
ủa này, Quân Bảo con
trời ơi, con cũng bị Nam Đường quởn tróc rồi à
Cao Quân Bảo:
Quả Dư tặc bày điều ác độc
Dã tâm làm phụ tử chia ly
Cha đang quỳ giữa chốn triều nghi
Nhưng không phải ở Nam Đường mà là nơi Tống quốc
Cao Hoài Đức:
Hả
Đây là thành thọ châu à
Đúng rồi, đúng rồi
Bảo, Quân Bảo ơi
Cha về đây bao giờ
Sao mà cha về đây được
À, hay là con cứu cha chăng hả Bảo
Cao Quân Bảo:
Cha đem binh lược trận chống ngăn
Rũi đuối sức Dư Hồng quởn tróc
Giận tả đao gây điều ác độc
Xúi giục cha về mạ chủ nhục quân
Cao Hoài Đức:
Con nói sao?
Cha về cha mạ chủ nhục quân à
Trời ơi, thảm hình thị thảm hình
Khổ lụy chân khổ lụy
Bảo ơi
Cao Quân Bảo:
Dạ
Cao Hoài Đức:
Cựu hoàng con giờ đang ở đâu hả Bảo
Cao Quân Bảo:
Dạ, cựu hoàng con đang ngự tại sân rồng
Cha hãy đến đó mà tỏ lòng hối cải
Cao Hoài Đức:
Bảo con
Cao Quân Bảo:
Dạ
Cao Hoài Đức:
Hãy tương bảo đao cho cha
Dạ tội nghịch quân tội đáng phân thây
Hoàng huynh ơi, xin dâng báo kiếm đành cam thọ tử
(Ca)
triều đình Cao gia quỳ tâu
nhờ lòng bao la á a giùm thương
tâm không tôi loàn
do bởi quân gian bày ra man trá
xui khiến em vong ân quay về làm điều vô nhân
trọn đời trung quân phủi tay ngày nay
đành rồi thê nhi
không á a mong tương phùng
âm cảnh ta vùi chôn
trần thế ghi tâm lành á à
đền lỗi gây ra
Cao gia ly biệt……
Hoàng huynh
Phu nhân ơi
Tha lỗi cho ta
Quân Bảo con, ráng thay cha mà thờ Tống thất nghe con
Cho trọn đạo trung thần không được một lòng mà ai dạ lưu xủ muôn đời
Xin giả từ …. quân vương
Triệu khuôn dẫn:
(Vọng cổ)
Cao hiền hầu ơi trẫm vẫn biết giữ thiết thạch tâm ngay lòng ái quốc
Chữ trung can trọn đời em không sơ thất bởi phép tài tả đạo gây nên làm cho em mất trí mê…….hồn
Nhờ hồng ân sanh mạng bảo tồn
Từ đường địa em quy hồi triều Tống
Ta nỡ nào mà dứt nghĩa đệ huynh
Bởi chưa tường hắc bạch phân minh nên giữa điện chánh ta lệnh truyền trảm thủ
Những tưởng giặc đem lòng khuyến dụ
Nay rõ ra phách lạc xiêu hồn
…
Nhờ tiên nữ giải bày tâm sự
Ta hiểu em chẳng phản gian san
Tội tình kia vốn thật hàm oan
Tha thứ đó cho an mọi lẽ
Cao Hoài Đức:
Đa tạ hoàng huynh xá lỗi
Xin cho em trao nghĩa việc nhà
Triệu khuôn dẫn:
Nhớ khi xong vào tận chốn chương tòa cho trẫm khoản đãi hồi lao nhân mã
Cao Hoài Đức:
Xin đa tạ hoàng huynh
……………
Cao Hoài Đức:
Cao Quân Bảo con
Cao Quân Bảo:
Dạ
Cao Hoài Đức:
Mẹ con đâu chẳng thấy vào ra
Khá tỏ lại cho cha được biết
Mẹ con đứng lòng buồn da diết
Cha hãy nên an ủi mẹ đôi câu
Cao Hoài Đức:
Đâu nào, kìa Triệu Mỹ Dung phu nhân
Cách mặt lâu ngày nhung nhớ
Coi kìa
Bà nỡ nào mà xấp mặt xoay lưng vậy a
Phu nhân
Triệu Mỹ Dung:
Thôi ông đi
(ca mạnh lệ quân)
Thêm căm hận
Tôi giờ đây đà yên phận
Chớ nên tỏ ra bận bịu
Tại vì ông đành vong phụ
Quên tình vợ chồng giao thệ
Cao Hoài Đức:
Phu nhân
Triệu Mỹ Dung:
Đành đoạn tâm mắng là mụ già
Tôi quyết tâm không còn gì là yêu đương
Ông đừng giả vờ yêu thương
Để tôi thảm sầu tư lương
Cao Hoài Đức:
Nghe lời phân bày nơi đây chớ nên giận hờn chi tôi
Bởi do yêu đạo gây hận
Làm cho nghĩa tình chia hai chớ tôi đâu vội vô đạo
Mà quên những điều nhân luân
Bà nghe thiệt xin đừng giận tôi
Triệu Mỹ Dung:
Tôi nghĩ tức giận ông đem lòng phụ rải
Bỗng nhớ đi tưởng lại chẳng do ông
ấy chẳng qua tại gã Dư Hồng
nhưng sao ông đành đoạn mắng tôi thậm tệ
Cao Hoài Đức:
Hahaha
Với Hoàng huynh ta còn không trọn lễ
Thì phu nhân đây có nghĩa gì đâu
ấy là khi hồn tâm chẳng rõ đuôi đầu
nay định tỉnh lấy đâu mà hờn trách
sách có câu rằng
thiên địa hòa võ trạch giáng
phu phụ hòa gia đạo thành
chẳng hay ai cứu ta đã được sinh tồn
mau nói lại để đền ơn nghĩa trả
Triệu Mỹ Dung:
Người cứu ông nào ai đâu lạ
Là tiên nương giải giá Thọ Châu thành
Cao Hoài Đức:
Vậy à,rồi bà tiên đó còn ở đây không phu nhân?
Triệu Mỹ Dung:
Dạ, bả còn ở đây ông à
Cao Hoài Đức:
Nghĩa ân sâu kết cỏ ngậm vành
Bảo
Cao Quân Bảo:
Dạ
Cao Hoài Đức:
Nè con nghe lời cha nghe chưa
Mời tiên nữ đến đây cho cha đáp lễ nghe con
Cao Quân Bảo:
Dạ
Cao Quân Bảo:
Dạ thưa cha, bà tiên bả vào rồi nè cha
Cao Hoài Đức:
Vậy hả Bảo
Để cha chỉnh trang cho trang hoàng lại
Để ra cảm tạ bà tiên
Dạ, nghĩa ví như đông hải
Ơn sánh tợ thái sơn
Lòng cảm tạ ơn nàng
Vậy xin nhận một lạy ơn vàng đáp tạ
Lưu Kim Đính:
Cha ơi, cha ơi, cha đừng lạy con cha ơi
Cao Hoài Đức:
ủa, ủa lạ lùng. Cái chuyện này sao quái lạ
khiến dạ lão hồ nghi
phu nhân nè
con mình đâu phải là nữ nhi
sao do hà cớ nó gọi tôi là thân phụ vậy phu nhân?
Triệu Mỹ Dung:
Bà tiên gọi ông bằng cha, không phải là chuyện lạ
Thiệt chẳng phải là con mà vốn là dâu của
Cao Quân Bảo:
Mẹ
Triệu Mỹ Dung:
Í , í trời đất ơi
Cao Hoài Đức:
Phu nhân, phu nhân nói gì mà chẳng trọn câu
Nói cho rõ ràng, dâu của ai?
Triệu Mỹ Dung:
Dạ dâu
Cao Hoài Đức:
dâu của ai?
Triệu Mỹ Dung:
Dạ dâu
Cao Hoài Đức:
của ai?
Triệu Mỹ Dung:
Dạ của thằng Bảo
Cao Quân Bảo:
Mẹ, sao dâu của con được
Cao Hoài Đức:
Cười
Thằng Bảo lại có dâu à
Bảo
Cao Quân Bảo:
Dạ
Cao Hoài Đức:
Bảo, Bảo Bảo Bảo Bảo
Nghe cha hỏi đây nè
Cha bị Dư Hồng bắt được bao lâu mà con lại có vợ có con, rồi có dâu vậy hả Bảo
Cao Quân Bảo:
Dạ thưa cha, không phải vậy đâu cha à, nàng này không phải dâu mà là vợ của……
Cao Hoài Đức:
Cái gì, vợ của ai?
Cao Quân Bảo:
Dạ vợ của
Cao Hoài Đức:
vợ của ai?
Cao Quân Bảo:
Dạ vợ của
Cao Hoài Đức:
của ai?
Cao Quân Bảo:
Dạ của mẹ con
Triệu Mỹ Dung:
Í trời đất ơi con à
Cao Hoài Đức:
Cười
Triệu Mỹ Dung:
Con hại mẹ rồi
Cao Hoài Đức:
Thật là thế gian hy hữu
Thằng con nít chưa có vợ lại có dâu
Còn bà già chồng bị giặc bắt chưa có bao lâu rồi ở nhà lại đi cưới vợ
Lão có điên không hay là vợ con của lão điên rồi?
Nè, đừng ngập ngừng sợ sệt, nên nói thật cho lão nghe
Dâu của ai, vợ của ai?
Cao Quân Bảo:
Mẹ, mẹ nói đi mẹ
Triệu Mỹ Dung:
Được rồi, ông à, nếu nói ra xin ông hãy thứ tha
Nàng tiên ấy là vợ của Cao gia Quân Bảo
Triệu khuôn dẫn:
Hả
Triệu Mỹ Dung:
Lưu Kim Đính
Triệu khuôn dẫn:
Lưu Kim Đính nào hả phu nhân?
Lưu Kim Đính, có phải dòng họ Lưu Bắc Hớn Lưu Sùng
Tiền cừu dữ Cao gia di hận đây mà
Triệu Mỹ Dung:
Xóa hận thù phối kết tình thân
Cứu phu quân sống dương trần là nàng đó
Cao Hoài Đức:
Hả, té ra vì công cứu ta mà bà mới cưới cho Cao Quân Bảo đó à
Vậy là bà lỗi đạo
Ai định chữ cầu thân?
Bảo
Mày bất xử phụ quân
Bất dung tha nghịch tử
Quân sĩ :
Thánh thượng giá lâm
Cao Hoài Đức:
Hoàng thượng vạn vạn tuế
Triệu khuôn Dẫn:
Cao hiền hầu chớ nóng
Hãy mau nghe Vương huynh lời lẽ bảo khuyên
Cừu nhân oán tác lương duyên
Ác ngẫu biến