Đèn trời dùm soi, đoạn trường hồng nhan, dòng đời màu tang, trái ngang ba đào. Đời hoa oan ức, lại ngài thương dân khổ đau, buồn tủi Ngọc Tuyền tâm tư xốn xang oán than ngập tràn hận tình chứa chan.
Thanh liêm từ xưa nay, ai gieo điều chua cay, thương cho nàng không may, nhưng uy quyền ác gian ta làm sao xử nàng vô can?
Thề chứng có cao xanh không dối gian tâm chân thành, cầu khẩn với cao quan nên xét suy dân ngay lành.
Hãy để ta nghĩ lại, người oan không thảm tai, giờ nên vào ngục thất, chờ truy ra kẻ gian.
Dầu phải vướng lao lung nhưng thủy chung không nao lòng, ngài nổi tiếng thanh liêm xin hiểu cho thân nhan hồng.
Quân...đưa nàng vào ngục môn để bổn quan truy ra loài gian.